Tim Anh Đau Như Muốn Vỡ Tan Thành Ngàn Mảnh Vỡ…!


Gửi Nhóc! 1989

Nhóc àh !
1 năm, 10 năm, 100 năm qua và có thể còn lâu hơn thế Việt Trì chưa bao giờ có tuyết rơi cả, nhưng giờ đây dường như tuyết lạnh đang phủ kín trái tim Anh. Anh đã thấy Em khóc thật nhiều, chưa bao giờ Anh thấy Em khóc nhiều như vậy, tim Anh đau như muốn tan ra thành ngàn mảnh vỡ, tim Anh đau một phần vì thương Em, nhưng phần khác là vì “Chưa bao giờ Em vì Anh mà khóc nhiều như vậy”. Anh đã quá ích kỉ phải không Em?

Lần đầu tiên trong cuộc đời Anh phải cúi mình cầu xin một người Anh không quen và càng đau đớn hơn “Người đó lại là người Em yêu”. Lại một lần nữa tim Anh vỡ tan thành ngàn mảnh vụn, lúc đó Anh chỉ muốn bật khóc, khóc thật lớn để không cảm thấy hổ thẹn với lòng mình, nhưng Anh nghĩ vì người ấy mà Em đã đau khổ thật nhiều, vì nguời ấy mà Em sẵn sàng không cần đến mạng sống của mình, thì tại sao Anh không thể một lần chịu nhục để mang lại hạnh phúc cho Em. Anh luôn miệng nói rằng “Anh Thương Em” nhưng chưa một lần Anh đem lại hạnh phúc cho Em. Đây có thể là lần đầu tiên và cũng có thể là lần cuối cùng Anh làm được điều đó. Vì Anh quá thương Em nên Anh đã tự cho mình cái quyền được xa Em.

Lời cuối Anh muốn nói với Em cũng như nói lại một lần nữa cho chính Anh nghe: ” Em là người đã khiến Anh không thể quên và Em sẽ mãi là người đầu tiên cũng sẽ là người cuối cùng mà Anh yêu thương nhất. Tạm biệt Em! Người con gái đã làm tim Anh RÊUPHONG một thời…”

rêuphong_dkb86
www.vnthutinh.com