Em vẫn mãi yêu anh


Tôi sinh ra và lớn lên trên vùng quê nghèo, quanh năm chỉ biết “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời”. Nơi đầy nắng – gió của mảnh đất Nghệ An dấu yêu.
Ngày ấy tôi là môt cô nữ sinh 17 tuổi đang ngồi trên ghế nhà trường. Tuổi 17 bẻ gãy sừng trâu, thât ngây thơ – trong sáng chưa biết yêu là gì? Chỉ biết ngày 2 buổi đến trường, rồi tối về sà vào lòng mẹ mà nũng nịu.
Thế rồi môt buổi tan trường, bạn bè rủ tôi vào quán chát. Tụi nó bảo tôi là đồ quê mùa, bây giờ là thế kỷ bao nhiêu rồi mà ko biết chát? Thế là bọn nó đã lập cho tôi một cái nick name “gaingheo_ditimnguoiyeu”.
Tôi vào phòng chatroom. Môt cái nick name đã đâp vào mắt tôi ” codon_dsx” .
“chào bạn! mình làm quen nhé!
ok!rất hân hạnh đươc làm quen bạn. bạn hãy tự giới thiêu về mình đi….”
Từ đó ngày nào tôi cũng lên mạng với mong muốn là đươc gặp anh. qua 1 thời gian chúng tôi đã trao cho nhau địa chỉ, và những lá thư. Anh là môt chàng trai đến từ Hà Tĩnh. Anh đã học xong và bây giờ đang làm viêc tại 1 tỉnh miền núi phái bắc, Hà giang – mảnh đất địa đầu tổ quốc .
Trong môt buổi tối mùa đông lanh giá anh đã ngỏ lời yêu tôi. Tôi thât sự sung sướng và đã nhân lời yêu anh, măc dù chúng tôi chưa một lần đươc gặp mặt. Chỉ biết nhau qua ảnh và wc thôi.
Sáng sáng đi hoc tôi lại chay lên phòng bảo vệ để lấy thư. Hôm nào không có thư anh là lòng tôi lai buồn, sầu não. Yêu anh tôi đã chăm chỉ học hành, ý thức sâu sắc những điều mình cần làm trong tương lai. Và cứ thế tôi đã khép mình lai chối bỏ tất cả những cuôc vui chơi cùng bạn bè . Tôi không còn thích đến những nơi vui chơi đông người như trước đây nữa. Tôi thích ngồi một mình để tương tư về anh.
Ba năm hoc phổ thông cũng nhanh chóng qua đi, đọng lai trong tôi là những kỷ niệm vui – buồn lẫn lộn . Tình yêu hoc trò thât đep , nhiều mơ mộng lãng mãn . Những lá thư anh gửi cho tôi ngày môt thư dần và mất hẳn . không có anh những ngày sau đó thât là khổ sở . Tôi đau khổ , buồn trống trải mà ko dám nói cùng ai. Họ sẽ nói gì khi biết tôi đang yêu 1 người mà ko hề biết mặt ?
Những ngày đau khổ rồi cũng qua đi , bây giờ tôi là sinh viên của 1 trường trung cấp kế toán ở Hà Nội. Tôi tư hứa với lòng mình rằng sẽ ko yêu nữa, viêc học bây giờ là quan trong nhất. Trong tâm trí tôi bây giờ không còn bóng hình của anh nữa. Tôi không còn đau khổ khi nghĩ về anh nữa .
Và cái gì đến thì nó sẽ đến. Cũng trong một ngày mùa đông lạnh lẽo, ngoài trời lất phất những hạt mưa phùn làm cho khung cảnh Hà thành lai thêm ảm đam. Tôi lên mạng để nói chuyên với ban bè nơi quê nhà. Tôi đã găp anh. Và từ đó tình yêu trong tôi lai trỗi dây, tôi lai môt lần nữa mở cửa trái tim để đón anh vào .
Giờ đây anh đã là 1 kế toán viên ở Backạn. Anh trao cho tôi những lời yêu thương, nồng ấm nhất. Ngày cuối tuần tôi lại ngươc dòng lên thăm anh thay vì anh xuống Hà Nội thăm tôi. Chúng tôi tay trong tay, và những trận mưa hôn nồng cháy. Cùng nhau dao bước trên con đường thi xã. Anh hứa với tôi thật nhiều. Anh hứa sẽ đưa tôi về thăm bố mẹ anh, thăm dòng La trong xanh như trong câu hát mà tôi vẫn thường nghe.
Những lời thương yêu đó nghe chưa được bao lâu, thì hôm nay 1 lần nữa anh ra đi. Lần này thì nỗi đau trong tôi lớn hơn trước rất nhiều. những ngày không có anh như bầu trời ko có nắng. Trước mắt tôi là môt màu xãm tối sẫm .
Th ơi ! giờ này anh đang làm gì, có nhớ tới em ko? Sao anh nhẫn tâm đánh cắp trái tim em rồi lai dẫm nát nó? Là con người có trái tim thương yêu ai lai ko biết đau phải ko anh? Giá như anh cũng có trái tim thương yêu thât lòng như em để anh hiểu đươc nỗi đau đớn đang xé nát tâm hồn em bây giờ. Em buồn nhiều lắm nhưng em sẽ ko khóc đâu. Bởi vì em muốn khẳng đinh với lòng mình rẳng: nước mắt của em chỉ dành riêng cho người nào thât sư thương yêu em. Em buồn vì anh, nhưng em hận anh, em chỉ trách trái tim mình thât nhỏ bé ko giữ nối bước chân anh mà thôi. Trong tim em Anh vẫn là người mà em yêu mến nhất, và là mối tình đầu – một tình bất diệt của em. Trong trái tim em bây giờ và mãi mãi về sau luôn có 1 góc dành riêng cho anh .
Anh à! Em muốn 1 lần được đối diện với anh, để nghe những lời giải thích tai sao? Em muốn nghe 1 câu thật lòng nhất của anh, và em muốn biết tình cảm mà anh dành cho em 4 năm qua là gi? Tại sao anh lại đùa giỡn với con tim bé nhỏ của em? tai sao ko phải ai khác mà lai chính là em?
Anh nói đúng, bây giờ viêc học của em là quan trong nhất. Nhưng làm sao em có thể tâp trung vào hoc đây, khi tâm trí em đang rối bời, nỗi đau cứ miên man ùa về. Lúc yêu anh em sợ, em sơ môt lúc nào đó anh bỏ rơi em. và đúng như em đã nghĩ, thời gian chưa đươc bao lâu thì anh đã bỏ em chơi vơi 1 mình với bao buồn tủi.
Từ khi biết anh thât sư rời xa em, và anh ko còn là của riêng em nữa . Em mới nhận thấy em rất yêu anh và cần có anh. Đêm đã về khuya, mà em ko thể nào chơp mắt được. Đối diên với màn đêm tĩnh lặng mà trong lòng em bao nỗi nhớ cứ nức nở tha thiết gọi tên anh. Số phận dành cho em quá trớ trêu, hay là em đã tự chuốc lấy trớ trêu cho đời mình?
Bao nhiêu ngày xa nhau là bấy nhiêu ngày em trăn trở, suy nghĩ. Em tưởng rằng mình đủ can đãm để quên anh như lần trước đây. thế nhưng …. từng đêm đối diện với lòng mình, em chỉ còn biết trải lòng mình với những trang nhât ký.
Đêm nay cũng như bao đêm khác, chỉ mình em trong căn phòng lanh lẽo. Biết làm gì ngoài viêc kiếm tìm trong kỷ niêm…

Anh yêu !
Hãy cho phép em đươc goi anh 1 lần cuối như thế nhé .
Hôm nay ngủ dậy, bất chợt nghe ai đó hát
vang câu ca :
“Ơi con sông la! con sông la
Em chưa về thăm được, chỉ nghe tên mà lòng bồi hồi con tim …..”
Kỷ niêm lai ùa về. Em nhớ anh đã từng nói :” anh sẽ là ngon núi hồng, và em là dòng sông lam xanh biếc”.( Nui Hồng và sông Lam là biểu tương cho Nghe An và Hà Tĩnh). Nó ko bao giờ cách xa nhau, và tình yêu của anh và em cũng vậy.” Núi Hồng mà ko có sông Lam thì núi Hồng buồn biết mấy” .
Anh ơi ! em muốn anh mãi mãi là ngon núi Hồng đứng sừng sững để em đươc dựa vào bờ vai ấy mỗi lúc vui buồn. Em muốn anh là ngon nến, 1 ngon nến ko bao giờ tắt, nó sẽ sáng mãi trong lòng em, luôn sưởi ấm và toả sáng tâm hồn em trong mua đông lanh giá. Em chỉ muốn có vậy thôi ………
Th ơi ! chẳng lẽ tình yêu em dành cho anh 4 năm qua vẫn chưa đủ? anh rất hiểu là em rất yêu anh và cần anh lắm mà ……..Giá như ngày đó anh ko phải là “codon_dsx” , thì giờ đây có lẽ giờ đây em ko phải chịu những tủi hờn như thế này. Giá như … giá như … thì bây giờ em hanh phúc biết mấy .
Nói đến đây thì em lai nghen lời, ko thể nào viết tiếp đươc nữa. Phải chăng lòng em đang khóc, đang thổn thức gọi anh quay trở về???? Nếu bây giờ có 1 điều ước , thì em sẽ ước 1 điều rằng thế gian này luôn tràn ngâp tình yêu, chỉ có 1 tình yêu vĩnh hằng để anh mãi mãi là của riêng em ko bao giờ rời xa. Nhưng điều ước vẫn chỉ là uớc thôi Vì anh giờ đây là 1 ngọn nến – ngon nến lui tàn .
Lần cuối cùng em muốn nói là cầu chúc cho anh đươc hanh phúc bên canh người con gái anh yêu. Và cầu chúc cho tất cả những người đang yêu đươc hạnh phúc .
Chúc hanh phúc ! thương yêu của em ! ./.
By cobenhaque
www.vnthutinh.com