Lá thư cuối cho em…


Vợ ak! Cho anh 1 lần nữa được gọi em như thế nhé.Chỉ lần này nữa thôi anh hứa sẽ không dám gọi nữa, vì anh không xứng với em, anh không tốt, anh đáng ghét…
Thực sự trong thời gian này anh đã rất buồn, rất trống trải. Anh đã sai, một sai lầm lớn nhất trong cuộc đời anh, 1 sai lầm mà anh không thể nào sửa chữa được. Chính anh cũng không thể nào tha thứ được chứ.
Anh vẫn nhớ như in những ngày chúng ta bên nhau. Em còn nhớ lần đầu tiên mình gặp nhau không?. Dù chỉ gặp nhau được 5p thôi nhưng em đã để lại ấn tượng trong anh và cũng chính từ ngày đó anh đã bắt đầu yêu. Rồi anh nhớ mãi vết cắn ở tay mà em đã cắn anh…sao mà đau thế chứ! (T.T).
Kể từ ngày đó em là người đã mang lại cho anh niềm vui, hạnh phúc.
Cái 1/4 đó ngỡ đùa mà lại là thật em nhỉ..hì hì
Nghĩ lại cũng thấy thật đáng yêu đúng không em?
Thực sự anh đã yêu em, rất yêu em. Anh luôn mong những gì tốt đẹp nhất đến với em. Lúc đó thực sự anh đã có thể từ bỏ tất cả để em được hạnh phúc. Và anh đã từng mơ ước đến 1 ngày 2 đứa mình được sống chung trong 1 mái nhà. Thật là hạnh phúc phải không em?
Nhưng rồi sao??? Chính cái cuộc sống này đã đưa đẩy anh vào cái sai lầm lớn lao này..Anh đã mất em. Đã nhiều lần anh muốn giải thích cho em hiểu nhưng thực sự với hoàn cảnh lúc bấy giờ không cho em bít sự thật là tốt nhất với em, chẳng may anh gặp chuyện gì thì em lại là người bị liên lụy đầu tiên. Anh không muốn, không muôn người mà anh yêu phải khổ vì mình.
Vì thế giờ đây anh cũng không dám cầu mong em tha thứ cho anh vì lỗi lầm này của anh là quá lớn. Nó đã làm tổn thương em quá nhiều. Anh thật đáng ghét.
Anh viết bức thư này với mong muốn 1 lần cuối cùng được gọi em là vợ.
Đã bao đêm anh ngồi khóc 1 mình, những giọt nước mắt đó có lẽ chỉ duy nhất giành cho em thôi. Anh sẽ không bgio khóc vì 1 ng con gái nào nữa cả. Bởi lẽ vì 1 điều trái tim anh chỉ có 1 mình em thôi.
Giờ đây em đã ra trường và cũng đã có công việc rồi. Như vậy anh cũng an tâm phần nào. Nhưng cuộc sống này còn nhiều chông gai lắm em phải cố gắng thật nhiều nhé. Dù không có anh bên cạnh nhưng anh biết em sẽ làm được mà. Em giờ không còn là cô bé học cấp 3 nữa đâu. Cố gắng lên em nhé.
Anh đã cố gắng rất nhiều để quên em. Nhưng anh không thể anh đã quá yêu em. Anh không thể thay đổi được nó.
Dù em không còn yêu anh nữa thì trong anh vẫn mãi chỉ có mình em mà thôi.
Điều cuối cùng anh muốn nói với em là:
Anh yêu em. Mãi mãi yêu em.
Anh thề đây sẽ là lần cuối cùng anh rơi nước mắt vì 1 người con gái.
Anh yêu em!
Đọc lại những gì vợ đã viết, chồng không thể cầm được nước mắt. Chồng yêu Vợ nhiều lắm.
Vợ hãy giứ lại những thứ này nếu hình ảnh của chồng vẫn còn trong vợ. Còn nếu không vợ hãy đốt nó đi nhé!
Căn phòng nhỏ
7/12/2011

lethanhthuy @yahoo.com
Vnthutinh.com